Chàng trai và cô gái quen nhau trong bệnh viện, cả hai người đều mắc một căn bệnh hiểm nghèo, thời gian không chỉ còn được tính bằng ngày. Cả hai đều thông cảm cho nhau, cùng động viên nhau vượt qua bệnh tật, tình cảm nảy sinh giữa họ, và dường như cái chết chẳng còn nghĩa lý gì. Nhưng thời gian, căn bệnh càng trở lên trầm trọng, các bác sĩ chẳng thể làm gì hơn, hai người trở về nhà và cùng nhau trông đợi ngày phán xét đó. Họ vẫn thường xuyên thư từ cho nhau, kể cho nhau nghe về tình hình sức khỏe, những chuyện xảy ra trong cuộc sống, tất cả và để người kia có thêm niềm vui và nghị lực vượt qua những ngày khó khăn nhất. Rồi một ngày chàng trai gục ngã. Mọi người trong nhà rất đau buồn, người mẹ tìm thấy trong ngăn bàn người con trai một xấp thư chưa gửi với lời nhắn hãy thay mình gửi những lá thư đó tới địa chỉ của cô gái, lần lượt để cô có những niềm vui trong cuộc sống, sống và hạnh phúc. Rất cảm động, người mẹ tìm đến địa chỉ nhà cô gái và cũng thật bất ngờ khi bà được biết cô gái cũng đã qua đời ít lâu sau khi về từ bệnh viện.